![]() |
Giá cả tăng, việc đi ăn cưới khiến nhiều người băn khoăn. Ảnh minh hoạ. |
Đồng lương vốn đã không nhiều nhặn gì khi mà hàng tháng có quá nhiều khoản cần chi tiêu, vì thế vợ chồng anh Trung chị Hạnh (Tây Tựu, Từ Liêm, Hà Nội) hàng tháng đều dành ra vài trăm ngàn để sung vào “Quỹ hiếu hỷ”: Đấy là cách gọi vui của vợ chồng tôi bởi gần như hàng tháng đều có việc hiếu hay việc hỷ, thôi thì cứ dành ra một khoản cho chủ động, tháng nọ bù tháng kia, chưa kể có nhiều tháng còn phát sinh đột biến, anh Trung nói.
Mặc dù không gọi “đích danh” như vợ chồng anh Trung chị Hạnh nhưng vợ chồng anh chị Thắng Phượng (Sơn Tây, Hà Nội) cũng “rành mạch” không kém trong các khoản chi tiêu. Chị Phượng chia sẻ: Một tháng hai vợ chồng thu nhập khoảng trên dưới 6 triệu đồng, trừ một số khoản chi phí cứng như tiền điện, tiền nước, tiền ga, xăng xe đi lại… hai vợ chồng cũng phải dành ra một khoản để gây quỹ phòng khi có việc dùng tới. Còn nhớ, dịp cuối năm ngoái, vợ chồng tôi “chạy sô” đám cưới mà méo mặt, phần vì mệt, phần vì quá tốn kém do giá cả tăng cao nên tiền mừng cũng vì thế phải “tăng tương xứng”. Do vậy, vợ chồng tôi quyết định phải luôn dành ra một số tiền nhất định để chi phí cho những khoản “mềm” này.
![]() |
Ảnh minh họa: Internet |
“Hồi mới ra trường đi làm, tôi chưa bao giờ phải lo lắng chuyện chi tiêu, nay thì khác rồi, rất nhiều công việc cần dùng đến tiền, nhất là vấn đề mừng cưới bởi thời điểm này lớp bạn bè đồng trang lứa của tôi bỗng dưng tổ chức đám cưới ồ ạt, nhiều thì không có, mà ít thì… đôi khi cũng không tiện lắm”, anh Long cho biết.
Đến băn khoăn “Đi” hay “Gửi”?
Cũng chính vì rơi vào tình trạng thâm hụt ngân sách trầm trọng nên anh Long đã rất băn khoăn chuyện đi dự đám cưới bạn hay nhờ người khác gửi mừng. “Giá cả thì cứ ngày một tăng, các khoản chi cho các mối quan hệ cũ và mới cũng nhiều hơn, trong khi tài khoản thì có hạn, vì thế tôi cũng phải cân nhắc mỗi khi cầm trong tay tấm thiệp báo hỷ của bạn bè. Đành rằng trăm năm chỉ có một ngày, nhưng nếu đi mà mừng ít quá thì không tiện, mà nhiều thì điều kiện không cho phép, do đó một số trường hợp tôi đành chọn giải pháp là gửi mừng với một khoản tiền vừa phải”, anh Long than thở.
Anh Long cũng cho biết thêm: “Trong tình hình bão giá như hiện nay, tôi nghĩ rằng, giả sử có cưới xin, có lẽ cũng cần phải cân nhắc, tính toán thật kỹ trước khi lên danh sách khách mời dự đám cưới, để ngày vui thực sự ý nghĩa và ấm cúng bên những người thân của mình chứ không nên mời tràn lan, vừa mệt mỏi trong khâu tổ chức đón tiếp mà đôi khi còn mất hết cả ý nghĩa khi thiệp báo hỷ được gọi là “lệnh nã tiền” hay “trát đòi nợ”.
![]() |
Ảnh minh họa: Internet |
Nói vui trong câu chuyện, anh Trung cho rằng: “Giá như gia đình nào cũng thực hiện tiết kiệm 10% theo tinh thần Nghị quyết 11, tức là giảm bớt danh sách khách mời dự tiệc cưới thì có lẽ ngày vui sẽ tròn vẹn hơn”.
Cũng theo anh Trung, đôi khi mối quan hệ không đủ thân tình, không đến dự thì không tiện mà đến dự thì cũng… bất tiện, thành ra giải pháp tối ưu được lựa chọn là “Gửi”, do đó không ít khổ chủ phải lao đao vì… thừa cỗ.
Thay lời kết: Không giống như câu chuyện tranh cãi mãi vẫn chưa có hồi kết về quả trứng với con gà, nhưng việc “Đi” hay “Gửi” đôi khi cũng làm không ít người phải đau đầu mỗi khi được mời dự đám cưới. Chuyện đôi khi không có gì là to tát, nhưng trong thời bão giá như hiện nay, việc đi ăn cỗ cưới không hẳn đã là niềm vui.
Việc tổ chức một đám cưới vui vẻ, ấm cúng, trang trọng, tiết kiệm chính là một hành động thiết thực của mỗi gia đình nhằm thực hiện nếp sống văn minh trong việc cưới, đồng thời cũng tránh cho những “người quen” của mình phải rơi vào tình trạng “dở khóc dở cười” mỗi khi đưa tay đón tấm thiệp hồng.
Theo ANTĐ