Cuối cùng thì kết quả của "cuộc tình mararthon" dài 6
năm 3 tháng của chúng tôi cũng được kết thúc bằng đám cưới ấm cúng vào
một ngày xuân. Sau gần một năm lên kế hoạch và chuẩn bị cho ngày cưới,
chúng tôi cùng nôn nóng chờ đợi đến đêm tân hôn. Nhưng rủi thay, đêm tân
hôn của chúng tôi lại rơi vào ngày "đèn đỏ", thế là hai đứa đành ngậm
ngùi chờ đợi đến ngày tổ chức cưới ở quê sẽ "động phòng" bù.
![]() |
Ảnh minh họa: IM. |
Nhưng hỡi ôi, đến khi tiệc tàn thì ông xã tôi cũng
thật sự "tàn" thật. Vì quá vui, anh tiếp bạn hết ly này đến ly khác, đến
khi mọi người ra về hết thì anh cũng "xỉn" đến chẳng còn biết cô dâu
mới của mình là ai. Sau khi dìu anh leo hết những bậc cầu thang dựng
đứng để về phòng mình, tôi buồn bã thay đồ cho anh rồi nằm một mình nhớ
đến gia đình và thời còn độc thân.
Khổ nhất là mỗi khi anh say rượu thì không thể ngủ
quạt được, còn tôi khi không có quạt thì không thể ngủ được. Nằm trằn
trọc cả đêm, đến giữa khuya anh trở mình thức giấc, tôi cứ tưởng là anh
đã tỉnh và chúng tôi có thể có được những giây phút thăng hoa trong đêm
động phòng, nhưng sự thật không phải vậy, anh thức giấc vì anh cảm thấy
khó chịu và buồn nôn.
Thế là hai đêm tân hôn của chúng tôi trôi qua, không động phòng, không thăng hoa. Thôi đành để hậu tân hôn vậy.
Phương Oanh
(Q.8, TP HCM)
(Q.8, TP HCM)
Nguồn: Ngoisao.net