![]() |
Ảnh minh họa: Internet |
Tôi quan niệm, ảnh cưới
là ảnh của mình, nhất định cái cô dâu trong ảnh cưới phải giống như
mình ngoài đời, những bức ảnh cưới phải thể hiện được tính cách, phong
cách của mình. Thế nên, tôi quyết định chụp những bộ ảnh cưới trên những
cung đường mà tôi yêu thích.
Tôi và
chồng có thời gian yêu nhau bảy năm trước khi quyết định cưới. Đó là
điều thuận lợi đầu tiên khiến tôi dễ dàng thuyết phục và “khuất phục”
chồng chiều theo ý thích của mình. Thật may anh hiểu.
2.Chuyến đi chụp ảnh cưới đầu tiên của
tôi là tháng ba - mùa hoa mận nở trắng nông trường Mộc Châu. Lúc này
chúng tôi chưa có ý định cưới, và cũng chẳng để ý đến lời các cụ bảo
rằng như thế là phải kiêng chụp. Chúng tôi nghe lời rủ rê của một cặp
đôi khác, rồi tiện xe, tiện váy vóc, tiện cảnh, tiện phó nháy, thế là
đi.
Những tấm ảnh đầu tiên tôi mặc
áo cô dâu không đẹp như mong đợi và tưởng tượng, tuy nhiên để lại cho
tôi rất nhiều kinh nghiệm. Lúc đó cứ có cái váy cưới nào của các chị,
các bạn là chúng tôi mượn mang đi, nhưng không phải dáng váy nào mình
mặc cũng hợp. Đồ trang điểm thì thiếu tùm lum, giày cao gót không mang.
Vì thế những ảnh chụp thành công nhất là những ảnh cô dâu nằm dài trên
bãi cỏ xanh, hoặc vắt vẻo trên những cánh mận đầy hoa trắng, tựa như Cô
Cô Tiểu Long Nữ vậy.
Cũng vì ngẫu hứng, nên chúng tôi không lên cung đường đi trước, cứ thấy
cảnh đẹp ở đâu là tót xuống xe và tạo dáng, chính vì thế, mặc cô dâu
đang thướt tha xinh đẹp, mặc chú rể đang comple veston lịch sự, bà chủ
mấy đồng cỏ chúng tôi lén vào chụp vẫn vác dao chạy ra vừa mắng vừa
đuổi. Cô dâu chú rể cứ thế ôm váy chạy thục mạng, vừa chạy vừa cười
vang.
3.Khi có quyết định cưới thật sự, là
khoảng hai năm sau ngày bộ ảnh Mộc Châu ra đời chúng tôi quyết định sẽ
có một bộ ảnh trên rừng (thực chất là kết hợp đi phượt), một bộ ảnh dưới
biển (thực chất là kết hợp du lịch nghỉ ngơi, quan trọng là ăn hải
sản), và một bộ ảnh Hà Nội – nơi chúng tôi gặp nhau, ghi dấu kỷ niệm
tình yêu, (thực chất là nghĩ rằng chỉ có bộ ảnh này là nghiêm túc, khả
năng thành công cao).
4.Với bộ ảnh ở biển, chúng tôi lựa chọn Quan Lạn – một huyện đảo được đánh giá là có những bãi biển đẹp như thiên đường.
Lần này, tôi lên danh sách địa điểm,
tính toán thời gian chụp kỹ lưỡng. Thật may mắn vì ngoài đức ông chồng
dễ tính, tôi còn có một nhóm bạn nhiệt tình, máu lửa, nhưng lơ đễnh thì
chẳng kém gì cô dâu. Trong số đồng bọn nhiệt tình đó, có một cô nàng là
chuyên gia làm hoa cưới, tôi yên tâm giao toàn bộ công việc làm hoa cho
nàng. Nhưng ba giờ chiều xuống tới Vân Đồn, nàng mới bẽn lẽn khai nhận
là hoa đã mua mang hết đây rồi, ruy băng cũng đủ, nhưng nàng… chưa bó.
Thế là ngồi xử lý xong ba bó hoa cưới và một vòng hoa đội đầu cũng đã ngót 5 giờ chiều.
Chúng tôi tặc lưỡi, ừ thì đi chụp hoàng hôn.
Với
lệ phí 500 ngàn/nhóm vào cầu cảng, chúng tôi vẫn kéo nhau đi, sau những
phút gượng gạo vì xấu hổ, dáng đứng khô không khốc, chúng tôi cũng bắt
được lũ bạn làm trò để chụp những bức ảnh thật tự nhiên, 30 phút sau,
trời xẩm tối.
Chú rể mừng tíu tít cởi phăng vest ra,
nhảy ùm xuống nước bơi cùng các bạn, để một mình cô dâu với cái váy
thướt tha, nặng trĩu ngồi tiu nghỉu trên cầu.
Trong
bữa ăn hải sản tối hôm đó, chúng tôi động viên nhau sáng mai sẽ dậy sớm
chụp cảnh bình minh, bù lại cho 30 phút ngắn ngủi của ngày hôm trước.
Hỉ hả ăn uống và không ai ngờ, đêm hôm đó, một mình tôi – cô dâu – nhân
vật chính đã bị ngộ độc thức ăn.
Cả đêm vật vã tại một nhà nghỉ cạnh cầu
cảng, đường vào thị trấn xa, xe máy không có, taxi khó gọi, chú rể chạy
long sòng sọc mấy nhà hàng xóm mới tìm được lọ berberin cho tôi. Tôi
uống nhưng vẫn không khỏi. Thế là ngày hôm sau, chúng tôi buộc phải hủy
tàu và lịch trình ra đảo, cả đội tiu nghỉu trong nhà nghỉ, thay phiên lo
lắng và chườm nóng cho cô dâu.
May mắn sao, trời thương nên đã không phụ lòng người, chiều hôm đó tôi đỡ hẳn. Chúng tôi lại đành ra cầu cảng hôm qua chụp thêm.
5.Với
bộ ảnh trên rừng, chúng tôi lựa chọn Mù Cang Chải. Là bởi đúng tháng
chín mùa thu, lúa Mù Cang Chải tuyệt đẹp. Là còn bởi Mù Cang Chải là địa
điểm phượt khá gần Hà Nội, một điều quan trọng nữa, là đường đi Mù Cang
Chải hoàn toàn có thể dùng ô tô. Vậy là anh em đoàn phượt kéo nhau lên
đường. Chúng tôi đi ba xe máy và một ô tô con để chở đồ.
Quả thật rất quen thuộc với cung đường
Mù Cang Chải, nên chúng tôi đã điểm sẵn trong đầu các mốc mình cần dừng
chân, săn bắt “con nghệ thuật”, Nghĩa Lộ, bản Lìm Mông, bản La Pán Tẩn,
Chế Cu Nha.
Ở cung đường này, nói
không ngoa là lúa ở đâu cũng đẹp. Với các thửa ruộng hình bậc thang, lúa
chín vàng hết thảy. Cảnh tượng thiên nhiên như thế, chỉ cần một chiếc
váy trắng tung bay cũng đẹp tựa một bức tranh rồi.
Với mong muốn cô dâu trong hình giống
mình, tôi đã không trang điểm cầu kì, không gắn mi giả (vì hàng ngày tôi
không làm thế), không làm tóc xoăn, vì cả thời gian dài khi đó tóc tôi
vẫn thẳng, vẫn không mang giày cao gót, vì biết rằng mang thì lội ruộng
làm sao, xuống suối chơi thế nào được, nhảy nhót trên nương làm sao
được.
Nhờ bảy năm yêu nhau, bạn bè
của tôi và chú rể đều trở thành bạn bè chung của hai người. Vì thế một
bộ ảnh cưới “made by friend” là một bộ ảnh quá ý nghĩa với chúng tôi. Bộ
ảnh cưới phượt không chỉ là “thủ tục” khởi đầu để chúng tôi bước vào
hôn nhân, mà còn ghi dấu niềm vui, sự chia sẻ, tình cảm yêu thương của
các bạn tôi nữa.
Đối với tôi, một bộ ảnh như vậy là quá thành công rồi!
Kinh nghiệm cho bạn:
Cũng
như mọi chuyến đi phượt khác, bạn cần chuẩn bị những đồ dùng thiết yếu
như: thuốc, đồ sơ cứu, đồ sửa xe, thuốc chống say, thuốc tiêu hóa.
Xem xét kĩ thời tiết, lựa chọn đúng thời điểm đi lúa chín rộ nhất và chưa bị gặt, tránh một hành trình công cốc
Ngoài
việc có một cái ô tô để chở đồ, lên đến “căn cứ”, các bạn nên chạy xe
máy/ thuê xe máy cho cơ động, và đặc biệt cần phải liệt kê trước những
chỗ cần chụp để tiết kiệm thời gian và đạt hiệu quả cao.
Thường
đợt lúa chín, lượng người từ xuôi đổ lên Mù Cang Chải là rất đông, vì
thế bạn nên đặt trước phòng ngủ. Chúng tôi dù đi nhiều lần vẫn rất chủ
quan, thấy các đoàn phượt đi từ tuần trước đó, chúng tôi đã ko đặt phòng
nghỉ trước. Kết quả là “chục chú lợn con” đã ngủ đất trong một căn nhà
đang xây dở của người dân tộc.
Bạn nên nhớ rằng mình là nhân vật chính của chuyến đi, nên phải hết sức cẩn thận khi ăn uống, ăn những đồ an toàn.
Chi phí dành cho mỗi người trong chuyến đi là khoảng 1 triệu – 1 triệu rưỡi.
Mời các bạn ngắm nhìn thêm những bức ảnh hết sức thoải mái và tự nhiên của chúng tôi:
Hà Phương
Ảnh: Mèo Già, Trang Zô, Ống Khói, Anh Phương, Nguyễn Quyết
Nguồn: Mary.vn