![]() |
Ảnh minh họa: Internet |
Đã hơn một năm trôi qua, kể từ ngày mà anh cầu hôn
tôi. Bây giờ tim tôi như muốn vỡ ra từng mảnh khi nghĩ về anh. Anh đã
lợi dụng lòng tốt và sự ngây thơ của tôi khi cố tình chiếm đoạt tôi bằng
lời cầu hôn. Vậy mà tôi luôn nghĩ "chắc là anh ấy yêu mình thật", luôn
hết lòng với anh ta trong mấy năm qua.
Anh ta đưa tôi đến một căn phòng trong nhà nghỉ. Mặc
dù tôi rất dị ứng với những chỗ đó nhưng anh ta đã cố tình nghĩ ra một
vở kịch để cướp đi sự trong trắng của tôi ở nơi đó. Anh ta chiếm đoạt
tôi kèm theo một lời cầu hôn, để ngụy biện cho hành vi của mình. "Hãy
làm vợ của anh nhé, em yêu!", lời cầu hôn tưởng chừng như ngọt ngào
nhưng ẩn chứa trong đó là một sự thật phũ phàng. Tôi đau đớn nhưng cũng
bỏ qua cho anh ta và tiếp tục cuộc tình.
![]() |
Ảnh minh họa: IM. |
Đau đớn, tủi nhục đã đẩy tôi đến bên bờ vực thẳm, câu
chuyện chẳng dám nói với bất cứ ai, cứ âm thầm chịu đựng, cuối cùng thì
tôi cũng không vượt qua nổi nỗi đau đó nên cứ ốm suốt ngày, triền miên
từ tuần này sang tuần khác, từ tháng này sang tháng kia. Còn anh ta thì
lặn mất tăm, một cuộc điện thoại hỏi thăm tôi cũng không có.
Càng ngày nỗi tủi hờn trong tôi càng thêm sâu, mỗi khi ai đó nhắc đến tên anh ta, tim tôi như muốn nổ tung, chân tay run lên.
Tuyết Anh (Thành phố Hồ Chí Minh)
Theo: Ngoisao.net