Hai chúng tôi quê ở miền Trung, thuộc hai tỉnh khác
nhau, cùng vào Bình Dương làm công nhân. Với mức lương ít ỏi, hai vợ
chồng tôi đã chuẩn bị cho đám cưới của mình đúng một năm trời sau lễ ăn
hỏi ở quê nhà.
![]() |
Ảnh minh họa: Internet |
Bố mẹ hai bên chúng tôi đều là nông dân như bao người
khác. Bố mẹ chồng tôi đã già lại thêm chồng tôi là con một nên chúng tôi
rất vất vả từ khi quyết định đến với nhau. Dịp sát Tết năm ngoái, hai
chúng tôi đều về quê ăn Tết, nhân tiện để hai bên gia đình qua lại nói
chuyện và đặt trầu cau. Vậy là vợ chồng tôi phải lo từ A đến Z chuyện
đám hỏi và quyết định cuối năm sau sẽ cưới. Vậy là chúng tôi sẽ có một
năm chuẩn bị cho đám cưới của mình.
Qua Tết, chúng tôi trở lại Bình Dương làm việc kiếm
tiền chuẩn bị cho kế hoạch mới. Vậy nhưng chúng tôi càng ra kế sách để
tiết kiệm tiền thì càng không có. Lúc này chồng tôi lại thất nghiêp, bao
nhiêu thứ tiền tôi đều phải lo, từ tiền nhà, tiền điện nước, tiền ăn
cho hai đứa, lại thêm các khoản khác nữa. Tôi hay lo lắng nên suốt ngày
bị cảm cúm.
Ban đầu, chúng tôi nghĩ sẽ về quê rước dâu nhưng tình
hình khó khăn như thế này thì không thể được, vậy là hai vợ chồng chọn
phương án nhẹ nhàng hơn là mời bố mẹ hai bên vào Bình Dương tổ chức cho
tiện. Như vậy, chúng tôi chỉ lo các khoản đặt nhà hàng, chụp ảnh, in
thiệp cưới... còn phòng tân hôn thì ở nhà trọ chúng tôi cũng không cần
sắm sửa nhiều.
![]() |
Ảnh minh họa: IM. |
Thật may là ngày cưới diễn ra vui vẻ, tốt đẹp. Mặc dù
con đường phía trước tôi không dám nghĩ tới, nhưng bây giờ tôi đang cố
gắng để làm tốt mọi việc. Chồng tôi cũng đã ra ngoài buôn bán nên tôi
cũng đỡ lo nghĩ hơn nhiều. Cả hai chỉ mong sớm có con để vui cửa, vui
nhà.
Thiên Thiên (Bình Dương)